ANH HÙNG CHÍ - Trang 2307

Nói đến chỗ này, lão chợt nghẹn lời, bộ mặt lớn bỗng chốc xanh mét.

Mọi người vừa nghe Phì Xứng Quái nói lời trôi chảy đâu ra đấy, rất khác
với tính tình điên khùng ngày thường, nhất thời thầm khen trong lòng. Ai
ngờ nghe chưa được vài câu, liền thấy yết hầu của lão giật giật. Mọi người
đang sinh nghi, lại nghe Phì Xứng Quái nói:

- Ừm... Mong chư vị niệm tình niệm nghĩa, để sư điệt ta...

Vừa nói lão vừa duỗi tay bóp má, hí mắt lệch miệng rồi lại lắp bắp.

Mấy người ở dưới nghe lão ấp a ấp úng, nhất thời quát:

- Để sư điệt ngươi làm gì? Có rắm mau thả!

Vẻ mặt Phì Xứng Quái khổ não, đột nhiên hét lớn một tiếng, quát:

- Giơ cao lên một chút!

Mấy kẻ thô lỗ càng ầm ĩ kêu lên:

- Để ngươi sư điệt giơ cao một chút? Đây là cái rắm gì! Nói cho rõ ràng
mau!

Đã thấy Phì Xứng Quái kiễng gót chân rống lớn:

- Con mẹ nó. Giơ cao một chút!

Đám người thấy hành động quái dị này thì đều kinh ngạc. Vài kẻ tâm cơ
thâm trầm cảnh giác thầm nghĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.