ANH HÙNG CHÍ - Trang 2319

Tần Trọng Hải ồ một tiếng, đang muốn đáp lời, chợt nghe ngoài cửa vang
tiếng bước chân, dường như có đại đội nhân mã đang tiến lại đây. Y liền
quay đầu liếc mắt ra đó, thoáng chốc hắc hắc cười lạnh:

- Kẻ thiện không đến, kẻ đến bất thiện. Hoa Sơn hôm nay nhiều chuyện.

Lư Vân không biết lời ấy thế nào, liền nhìn lại ngoài cửa, vừa nhìn cũng đổ
một thân mồ hôi lạnh.

Lại nói Hồ Mị Nhi hành sự huênh hoang, vừa vào đại sảnh liền để cho
người ta nhận ra. Quyên Nhi thù sâu như biển cùng Bách Hoa tiên tử, vừa
thấy đối phương liền nhớ tới cái chết của sư thúc. Cừu nhân gặp mặt, hết
sức đỏ mắt. Nước mắt Quyên Nhi rớt xuống, kéo mạnh tay Thanh Y Tú Sĩ,
lớn tiếng khóc ròng:

- Sư phụ, chính là yêu nữ kia hại chết sư thúc, chúng ta giết ả báo thù cho
người!

Thanh Y Tú Sĩ đa mưu túc trí cỡ nào? Nghe lời đồ nhi, lại chỉ than một
tiếng, lắc đầu nhẹ giọng nói:

- Viện binh của nữ nhân này đã đến gần, trước mắt chúng ta không tiện
động thủ. Chuyện báo thù về sau hẵng tính.

Các đại chưởng môn nghe Bách Hoa tiên tử còn có viện binh đều lấy làm
kỳ, mắt thấy Hồ Mị Nhi một mình đứng ở đại sảnh, ở đâu ra người giúp đỡ?
Chẳng lẽ Thanh Y Tú Sĩ tự biết không phải đối thủ của người ta, liền muốn
quên thù nhường đường sao?

Quyên Nhi nghe sư phụ có ý bỏ qua chuyện này, ngay tại trận liền khóc nức
nở:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.