ANH HÙNG CHÍ - Trang 2339

- Đạo trưởng dạy bảo rất phải. Có điều tại hạ thứ nhất thân thể suy yếu
nhiều bệnh, thứ hai là đã chán ghét cuộc sống đao kiếm. Tâm ý quy ẩn đã
quyết, không thể hồi đầu. Nỗi khổ tâm này, còn xin đạo trưởng lượng thứ
cho một lần.

Ngữ khí của y kiên quyết, cự tuyệt một phen thịnh tình của Nguyên Dịch.

Nguyên Dịch lắc đầu, thở dài nói:

- Ninh tiên sinh một thân bản lĩnh cao minh, không để cứu nhân độ thế lại
muốn an nhàn vui vẻ nơi núi rừng, bần đạo còn biết nói gì nữa đây?

Lão thở dài một tiếng, chắp tay rồi trở lại chỗ ngồi, không nói thêm gì nữa.

Môn hạ Hoa Sơn nghe lời đáp của chưởng môn, biết chuyện thoái ẩn không
thể vãn hồi, cả đám không khỏi thở dài. Thần sắc của đám tân khách lại đầy
vẻ khác biệt, có kẻ mắt mày vui mừng, có người lắc đầu không nói giống
như tiếc hận, đủ loại thần thái.

Hôm nay, tân khách lên núi bất đồng môn phái nhưng dụng tâm chỉ có hai
loại. Một là nhân sĩ chính đạo, những người này không muốn thế cục giang
hồ biến động, có ý khuyên can Ninh Bất Phàm đừng thoái ẩn như Võ Đang
Sơn Nguyên Dịch. Loại khác là thủ lĩnh đứng đầu những môn phái mới nổi
lên. Ninh Bất Phàm thoái ẩn cũng tốt, tái nhậm chức cũng được, bọn họ
không quan tâm. Đám này xoa quyền mài chưởng, chỉ muốn đánh bại Ninh
Bất Phàm để sớm công thành danh toại.

Trong đám người nọ, Kiếm Thần Trác Lăng Chiêu có võ công cao nhất, dày
công chuẩn bị, mang khí thế không được không về. Có điều ở đây không
thiếu cao thủ chính đạo, đương nhiên không cho đám người kia làm càn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.