ANH HÙNG CHÍ - Trang 2363

Đám đệ tử Hoa Sơn ở bên vô cùng bi phẫn, có điều biết chưởng môn có ý
nhẫn nại, nếu xông lên thì chỉ hủy đi dụng tâm của sư trưởng. Nhất thời cả
đám rơi lệ, nhẫn nại chịu nhục.

Tây Môn Tung đang tự dương dương tự đắc, chợt nghe tiếng kình phong
nhanh mãnh vang lên. Mắt thấy một vật bay về phía mình, hắn cười nói:

- Ái dà! Làm sao vậy? Có người nhìn ta không vừa mắt sao?

Hắn rút cây quạt sắt, cổ tay khẽ vẫy xòe quạt ra. Choang một tiếng đã ngăn
trở ám khí. Sau đó gấp quạt lại, bộ dáng đầy vẻ tiêu sái.

Tây Môn Tung cười ha hả, đang muốn khoe mẽ. Chợt thấy ám khí nọ mang
theo kình lực mạnh mẽ khác thường. Mặt quạt bằng tinh thiết lại bị đánh
lõm xuống một chỗ. Cổ tay tê dại, Tây Môn Tung kinh hãi nghĩ thầm: “Đây
là cái quái gì?”

Chỉ là như vậy còn chưa hết, nào biết trên ám khí còn chứa đạo ám kình thứ
hai. Lực đạo hùng hồn đánh tới, cổ tay hắn đau đớn không cầm nổi cán
quạt, thoáng chốc quạt sắt rời tay bắn ngược vào ngực. Rắc một tiếng,
không ngờ đánh gẫy một cái xương sườn.

Tây Môn Tung kêu lên thảm thiết, luồng kình lực kia vẫn không ngừng, ám
khí tiếp tục bắn tới, đánh cho thân thể Tây Môn Tung bay ra. Oành một
tiếng, không ngờ thân thể dài rộng chấn vỡ tường đất, thẳng tắp bắn ra
ngoài sảnh.

Tân khách đầy sảnh rúng động kinh hô. La Ma Thập tiến lên một bước, nhặt
thủ phạm từ dưới đất lên. Chúng tân khách nhìn chăm chú nhìn lại, chỉ thấy
vật kia hình tròn, ở giữa có một lỗ hổng, thì ra là một đồng tiền!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.