ANH HÙNG CHÍ - Trang 2361

Tung có Giang Sung làm chỗ dựa lưng. Lần này Nguyễn Thế Văn tùy tiện
xuất đầu, kết cục nhất định vô cùng thê thảm.

Quỳnh Võ Xuyên ngồi ở một bên, nghe gian thần cậy thế lộng quyền, hỏi
sao không giận? Lập tức quát:

- Giang Sung! Có Quỳnh Võ Xuyên ta ở chỗ này, còn dám tác quái? Ngươi
cho ta là hạng đầu gỗ sao?

Giang Sung ồ một tiếng, nói:

- Quỳnh quốc trượng nóng lên làm gì? Đinh tri huyện người ta võ công phi
phàm, ta có thể nào không tiến cử vì xã tắc? Quỳnh quốc trượng nếu không
vừa lòng, chúng ta không ngại đến trước Kim Loan Điện, xin gặp Hoàng
thượng hỏi rõ một phen.

Lúc này phía bắc chinh chiến không ngừng, biên cương vô cùng nguy hiểm,
rất cần quan phụ mẫu tới những địa phương đó chỉnh đốn trị an. Quỳnh Võ
Xuyên giận đến xanh mặt, có điều lấy lý do này để chỉ trích Giang Sung
lộng quyền làm rối kỉ cương, chỉ sợ không hợp cả tình lẫn lý. Quỳnh Võ
Xuyên nghiến răng nghiến lợi, phùng mang trừng mắt nhưng cũng đành vô
kế khả thi.

Tây Môn Tung thấy Nguyễn Thế Văn cúi đầu khoanh tay, sắc mặt lợt lạt.
Hắn cười ha hả, đi tới nhéo hai má lão rồi cười nói:

- Lão cẩu tử, còn muốn ra vẻ ta đây nữa chăng?

Nguyễn Thế Văn tự biết đối đáp không ổn thì con cháu sẽ gặp họa, đành
không nói lời nào, mặc cho người ta chọc ghẹo.

Tây Môn Tung thì vui như bắt được vàng, cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.