ANH HÙNG CHÍ - Trang 2360

Nguyễn Thế Văn nghe người ta nhắc tới con gái thì cả kinh, trong tâm chợt
nổi lên điềm xấu.

Giang Sung gật đầu cười nói:

- Một nhà văn võ, hay lắm. Khó dịp gặp được Nguyễn tiên sinh thích bênh
vực kẻ yếu, ta thật bội phục. Ngươi hãy nhớ kỹ vị tri huyện họ Đinh kia.
Sau khi hồi kinh, chúng ta cần đề bạt vị bằng hữu kia cho tốt.

An Đạo Kinh lớn tiếng vâng dạ, lệnh cho cấp dưới đưa bút mực lên để đánh
dấu, lại hỏi:

- Xin hỏi đại nhân, chúng ta nên đề bạt Đinh tri huyện thế nào?

Chỉ nghe Giang Sung cười nói:

- Mấy năm gần đây vùng Bắc cương không bình an, đám thát tử thường
xuyên tới giết người cướp của, lão bá tánh khổ không kể xiết. Đang rất cần
một vị quan phụ mẫu tới đó đảm đương trọng trách. Ta xem Nguyễn sư phụ
võ nghệ cao minh, nữ tế của ngài nhất định không kém bao nhiêu. Chức
quan béo bở nơi biên cương, nhất định chờ Đinh tri huyện đến làm rồi.

An Đạo Kinh gật gù khen:

- Đại nhân thương yêu lão bá tánh như con, lại cho Đinh tri huyện chức
quan béo bở, thật là vẹn toàn đôi đường!

Nguyễn Thế Văn nghe hai người một tung một hứng, lại có ý đầy ải con rể
của mình tới vùng biên cương. Nghĩ tới một nhà ái nữ sắp sửa đại họa lâm
đầu, lão thân mang võ nghệ tinh tường mà tay chân không khỏi run rẩy. Mọi
người thấy sắc mặt Nguyễn Thế Văn ảm đạm thì đều thở dài. Tây Môn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.