ANH HÙNG CHÍ - Trang 2421

Lời này thuần túy là khích tướng, Linh Định sao có thể không hiểu, trên
mặt chợt lóe hoàng khí, phút chốc giận đến tái mặt. Linh Chân đứng một
bên cũng giận dữ không thôi, nhưng giờ phút này mở miệng khác nào đánh
người nhà một bạt tai, ngược lại khiến địch nhân vui mừng. Thoáng chốc
lão thở hồng hộc nhưng không thể phản kháng.

Dương Túc Quan nghe lời ly gián nhưng không hề hoảng hốt. Chỉ nghe
chàng cười nhẹ, nói:

- Trác chưởng môn thân là chưởng môn đại phái, kiến thức há lại tầm
thường như vậy? Linh Định sư huynh ta lớn lên trong phật pháp, tính cách
khiêm nhường, xưa nay cân nhắc trước sau, không hề so đo cái gì địa vị bài
danh. Đáng tiếc Trác chưởng môn lại lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử của
người. Hẹp hòi nông cạn như thế, chẳng phải là sỉ nhục mỹ danh “Kiếm
Thần” hay sao?

Trác Lăng Chiêu bị chàng chê cười, giận đến sắc mặt trắng bệch, lại không
nghĩ ra lời phản bác, trong phút chốc ngậm miệng á khẩu. Người của Côn
Luân Sơn đứng một bên hét to:

- Con mẹ nó thả rắm! Ngươi mới là kẻ hẹp hòi nông cạn!

Những lời thô tục hẹp hòi này chẳng khác do Trác Lăng Chiêu phát ra. Đám
tân khách thấy Dương Túc Quan có tài ăn nói, lấy làm khâm phục.

Tần Trọng Hải thu mọi chuyện vào tầm mắt, phút chốc nhếch miệng cười
với Lư Vân:

- Dương lang trung của chúng ta giỏi nhất là khua môi múa mép, Trác Lăng
Chiêu được xưng là “Kiếm Thần”, lại muốn đi tranh cãi với “Thần rắm”
của chúng ta, đây không phải là tự tìm đường chết hay sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.