ANH HÙNG CHÍ - Trang 2426

Các vị khách nghe lễ nghi phiền phức, ai nấy đều nổi da già, một người hỏi:

- Chuyện này phải làm bao lâu mới xong?

Dương Túc Quan mỉm cười nói:

- Bản phác thảo, tại hạ có thể giúp một tay. Đại khái tốn chừng một năm.
Sau khi viết xong, công văn chuyển tới chuyển lui giữa các phái, tốn thêm
một năm. Chưởng môn tám phái, mỗi người mất một năm ghi chép phê
bình lên giấy, cũng phải tốn tám năm nữa. Chắc khoảng mười năm sau, có
thể mời quần hùng hội họp. Nhưng nếu chưởng môn các phái còn chưa
thống nhất, lại phải triệu tập giải quyết, khi đó thời gian sẽ kéo dài hơn nữa.

Mọi người nghe nói tới mười năm sau mới có thể mở đại hội, ai nấy đều
biến sắc, đám người Liễu môn thì cười ha hả, vỗ tay rầm rầm.

Trác Lăng Chiêu biết Dương Túc Quan có ý trì hoãn, thoáng chốc giận dữ
muốn điên. Có điều trước mặt quần hùng, không thể một kiếm giết chết đối
phương, liền tức đến không ngừng thở dốc. Người của Côn Luân thấy
chưởng môn như vậy, sao có thể nhẫn nại? Tiền Lăng Dị lớn tiếng rít gào:

- Cái thứ trẻ ranh mà cũng dám đứng ra nói chuyện, mau mau cút cho ta!

Dương Túc Quan thấy đám người Côn Luân không ngừng ầm ĩ, lắc đầu thở
dài nói:

- Trác chưởng môn, môn hạ của ngài muốn ta cút xuống núi, ngài nói thế
nào đây? Chẳng lẽ thật muốn Thiếu Lâm rời khỏi võ lâm? Nói thế nào,
chuyện thiên hạ không qua được một chữ “Lý”. Võ công của các hạ tuy cao
nhưng lời ăn tiếng nói của môn nhân quý phái lại không thể phục chúng. Dù
ngài có làm võ lâm minh chủ, cũng chỉ là vô dụng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.