ANH HÙNG CHÍ - Trang 2486

Ninh Bất Phàm biến sắc, bồi cười nói:

- Hoa Sơn cơ hàn khốn cùng, tiểu nhân thân không của nả, không biết đại
nhân muốn mượn cái gì?

Giang Sung không trả lời, chỉ cầm hai tay Ninh Bất Phàm lên sờ soạng, vẻ
mặt tươi cười.

Ninh Bất Phàm run giọng nói:

- Hai tay tại hạ thô ráp, đại nhân vạn lần đừng sờ, chỉ sợ ô uế tay ngài!

Giang Sung cầm hai tay Ninh Bất Phàm, cười nói:

- Nói gì vậy? Hai tay này vô cùng trân quý. Có điều chính lão đệ tự thừa
nhận đánh không lại người ta, còn hứa hẹn sau này không dùng kiếm nữa.
Đôi tay này về sau ngoài ăn cơm viết chữ, chắc cũng không còn làm gì khác
nữa, đúng không?

Ninh Bất Phàm run giọng nói:

- Đại nhân… Ngài… Ngài muốn làm gì?

Giang Sung cười cười, nói:

- Không có gì, dù sao về sau hai tay của lão đệ cũng vô dụng, vậy cho ta
mượn mang về kinh đi, tương lai chờ ngươi xuống mồ, ta sẽ sai người trả
lại, lão đệ nói được hay không?

Ninh Bất Phàm kinh ngạc, run giọng thốt:

- Ta thoái ẩn còn chưa đủ, ngài… còn muốn chặt hai tay của ta nữa…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.