ANH HÙNG CHÍ - Trang 2518

Trác Lăng Chiêu thấy chiêu kiếm bị phá, không đợi chiêu thức đi hết đã
rung cổ tay lên. Mũi kiếm lập tức chuyển hướng từ dưới đâm lên, thẳng tới
cổ họng Ninh Bất Phàm. Kiếm này nhanh như chớp nhưng lại uốn lượn
ngoằn ngoèo, khiến người không rõ đích nhắm cuối cùng. Mũi kiếm rung
động, tất cả yếu huyệt nửa thân trên Ninh Bất Phàm đều bị uy hiếp. Đây
chính là một trong mười ba chiêu kiếm của Côn Luân Sơn, “Kiếm Mãng”.

Dương Túc Quan ở bên quan sát cũng thấy bội phục, thầm nghĩ: “Trác Lăng
Chiêu không hổ là một trong bốn đại tông sư đương đại. Sử kiếm như vậy,
có mấy người trong thiên hạ tiếp được một chiêu?”

Ngay lúc này, tay phải Ninh Bất Phàm duỗi ra đặt sau lưng. Mũi kiếm trở
nên mềm mại, chuyển về bên trái. Mọi người thấy kiếm này không hề mang
khí thế, tất cả đều mày nhíu mặt nhăn, không biết tác dụng thế nào. Chỉ có
Phương Tử Kính là gật đầu bội phục.

Quả nhiên đối mặt kiếm chiêu có vẻ vô dụng này, Trác Lăng Chiêu lập tức
biến chiêu, xem ra kiếm của Ninh Bất Phàm lại nhắm vào điểm yếu nhất
trong kiếm pháp của y.

Trác Lăng Chiêu hét lên một tiếng, bạt kiếm công tới. Lập tức phát động
“Kiếm Báo”. “Kiếm Lãng”, “Kiếm Mãng”, “Kiếm Phi”, thi triển hơn mười
loại kiếm pháp khác nhau nhưng không hề cứng ngắc, lại lưu loát sinh
động, liền mạch giống như mây bay nước chảy. Mọi người hoa mắt váng
đầu, chỉ biết trợn mắt há mồm mà nhìn. Ninh Bất Phàm vẫn bất động, chỉ
khẽ vẫy cổ tay. Mũi kiếm di chuyển một chút, lại khiến Trác Lăng Chiêu
phải biến chiêu.

Lư Vân đứng bên ấn chứng, thầm nghĩ: “Năm đó ta với Lục gia ước định ba
quyền phân thắng bại, tay của người không hề nhúc nhích mà phá vỡ quyền
pháp của ta, xem ra Ninh Bất Phàm này cũng như thế, có điều công phu cao

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.