ANH HÙNG CHÍ - Trang 2567

- Tiền thì có nghĩa lý gì chứ? Ta chỉ cần hắn mỗi ngày ôm ấp yêu thương
kia, vậy mới vui vẻ.

Gia đinh hai bên nghe vậy đều nhướng mày chép miệng, vội vàng quay đầu.
Chỉ có gã nam nhân bộ dáng khô quắt vàng vọt kia lóe dị quang trong mắt,
nhìn chằm chằm vị phu nhân kia dường như có chỗ yêu thương.

Ngô An Chính trong lòng cười thầm: “Xem bộ dạng gã này như vậy, quả
thật là bụng đói muốn ăn quàng ăn xiên.” Lập tức lấy một viên đan dược ra,
cười nói:

- Được rồi, đã muốn sửa vận, còn không làm gấp? Trong trấn có một chỗ là
Bảo Lai đại khách sạn, phu nhân đến tìm một phòng thượng hạng, vào trong
đó ăn viên đan dược này, mọi chuyện sẽ tốt đẹp cả!

Vị phu nhân kia mừng rỡ nói:

- Chỉ cần ăn viên thuốc này, trượng phu của ta sẽ hồi tâm chuyển ý sao?

Ngô An Chính làm bộ đây là tất nhiên, nói:

- Đó là đương nhiên. Tuy nhiên khi phu nhân ăn viên thuốc này, không thể
để ai ở bên cạnh.

Y vươn tay chỉ gã gia đinh khô quắt kia, trầm giọng nói:

– Bát tự của ngươi hợp tướng phu nhân, khi chủ nhân ăn uống nên ở bên
hầu hạ. Nếu có sai lầm nào, sẽ hỏi tội ngươi đấy!

Thân thể của gã gia đinh run lên nhưng đuôi mày lại nhếch lên vẻ vui
mừng, vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.