ANH HÙNG CHÍ - Trang 2566

Công lực của Ngô An Chính thâm hậu, mới bắt được mạch đã sinh cảm
ứng. Ngón tay đặt ở mạch môn, thoáng chốc trong đầu chợt lóe lên hình
ảnh, nhìn thấy một dòng suối dơ bẩn, có một con lợn rừng đen nhánh đang
nằm lăn lộn ở giữa, khiến cho các con lợn rừng khác chạy loạn bốn phía.

Ngô An Chính vô cùng kinh ngạc, thầm nghĩ: “Người đàn bà này hình dạng
là một con lợn, trời sinh khắc nam nhân. Nói phu quân của thị không hoa
tâm thì quả thật không còn thiên lý nữa. Phen này không thể cứu nổi nữa
rồi”

Phụ nhân kia thấy y nhíu mày, thoáng chốc hoảng hốt hỏi:

- Ngô lão sư, ngài đừng nghĩ sang chuyện khác, tôi nên làm gì bây giờ?

Ngô An Chính cười gượng vài tiếng, đang không biết làm thế nào, chợt
thấy có một gã gia đinh hình dung khô quắt, giống như một khúc củi khô
đứng sau lưng vị phu nhân kia, Ngô An Chính vừa thấy dung mạo của hắn
lộ vẻ dị thường, liền gọi:

- Vị tiểu ca kia, ngươi lại đây một lát.

Gã gia đinh kinh ngạc đi đến bên cạnh. Ngô An Chính vươn tay bắt mạch
môn của hắn, trong thoáng chốc nhìn thấy một con rắn nhỏ khô quắt, nằm
dưới đất há mồm cắn loạn như muốn nuốt chửng mọi thứ.

Ngô An Chính đại hỉ, thầm nghĩ: “Thật là trời giúp ta. Bà mập này gặp
đúng chân mệnh thiên tử rồi!” Thoáng chốc cười khùng khục nói:

- Trượng phu của phu nhân hoa tâm như thế, cũng không có gì lạ. Nhưng
mỗi tháng hắn đưa ngân lượng cho phu nhân là được, đúng không?

Phụ nhân gật gật đầu, thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.