ANH HÙNG CHÍ - Trang 2579

Nói xong ba bước rút làm hai bước, vội vàng bước vào.

Ngũ Định Viễn lộ nụ cười sầu, buông bút xuống bàn, lấy tay che tờ giấy lại.
Trong lòng kêu khổ thấu trời, ngoài mặt hắn lại phải cười nói:

- Lư huynh đệ không cùng Tần tướng quân ra ngoài sao? Sao cũng tới nơi
này vậy?

Lư Vân lắc đầu thở dài nói:

- Lòng người không còn thuần chất, thói đời xuống dốc… Nơi đệ mới tới
quả là không thể tưởng tượng, Lư Vân ta đọc đủ thứ sách thánh hiền, hành
vi vô sỉ này, sao có thể làm ra cho được..

Thư sinh này đúng là Lư Vân, cũng do Tần Trọng Hải nhiều chuyện, thấy
hắn than thở cả ngày, liền áp giải đến tửu lâu kỹ viện giải xui. Có điều Lư
Vân trời sinh cương trực, sao có thể xem được loại chuyện phong trần như
thế? Mắt thấy một đám nữ nhân như sói như hổ vồ tới, hắn vội bịa muốn đi
vệ sinh mới thoát được. Nhìn trên mặt toàn dấu son môi, xem ra đã qua một
hồi khổ chiến.

Ngô An Chính đang nấu nước trong phòng, nghe bên ngoài có tiếng nói liền
ra xem xét, vừa thấy Lư Vân ở xa xa lẩm bẩm, lập tức y mừng như điên,
giật mình kêu lên:

- Đồ nhi! Vẫn chưa quên sư phụ chứ? Rốt cuộc chịu trở về bái sư rồi!

Thanh âm vô cùng kích động, giống như gặp được vật chí bảo, lập tức chạy
lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.