ANH HÙNG CHÍ - Trang 2582

Dương Túc Quan ồ một tiếng, nhìn thoáng qua tên điếm, nói:

- Thì ra là thế. Mặc dù ta không tin số mệnh, tuy nhiên khó có dịp hữu
duyên, không ngại xem qua một lần vậy.

Liền quay đầu nhìn Ngô An Chính, mỉm cười nói:

– Vị đại ca này, không biết số mệnh của tại hạ thế nào? Có thể miệng thép
nói lời thẳng thắn thay ta một lần?

Ngô An Chính cười hì hì, vươn tay sờ sờ cổ tay của Dương Túc Quan,
trong đầu lập tức sinh ra dị tượng. Chỉ thấy bản thân đang trên cung trăng,
khắp nơi lấp lánh ánh sáng bạc, đẹp không sao tả xiết, xa xa có Hằng Nga
đang nhảy múa ca hát cùng Thỏ ngọc tung tăng qua lại, quả là cảnh đẹp
thần tiên trong tranh.

Ngô An Chính mỉm cười:

- Đây là mệnh “đề tên bảng vàng”, người này phong lưu tiêu sái, là anh tài
trị quốc.

Đang muốn mở mắt, bỗng ngay lúc này toàn thân lành lạnh, quay đầu đã
thấy lúc này cung trăng tràn đầy băng sương, Thỏ Ngọc Hằng Nga đã bị
đông thành khối băng hết cả.

Ngô An Chính giật mình hoảng sợ, vội vàng mở hai mắt, thầm nghĩ: “Ta
xem mệnh ba mươi năm, chưa từng gặp qua chuyện lạ cỡ này. Người này
bề ngoài tuấn mỹ, rõ ràng là tướng đề tên bảng vàng, vậy sao rét lạnh một
phương giống như thân đang ở Băng cung? Người này thực ra có lai lịch
thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.