ANH HÙNG CHÍ - Trang 2751

Dương Túc Quan ở bên lại nhíu mày. Lúc này không còn da dê khống chế
Giang Sung, nếu không tận dụng thời cơ hai phái Giang Lưu đấu đá mà
khuếch trương thế lực, ngày sau chắc chắn rơi vào thế hạ phong. Có điều
thấy Ngũ Định Viễn kích động như thế, chàng cũng không tiện nói thêm gì
nữa.


Tần Trọng Hải cười hì hì:


- Không sai, chúng ta không nên vội vàng. Hết thảy từ từ sẽ đến, để cho
Giang Sung cùng Lưu Kính nâng giá, chúng ta bàn lại cũng không muộn.


Bàn cho tới tận khuya, sáng hôm sau Tần Trọng Hải vừa ngáp vừa chạy tới
cấm thành làm nhiệm vụ. Do đêm qua chỉ ngủ một canh giờ. Khi đến cấm
thành, y liền tới lầu phía tây tìm chỗ ngủ bù, đám thuộc hạ biết tính xấu của
thượng cấp phát tác, đương nhiên không dám ầm ĩ.


Tần Trọng Hải đang trong mộng đẹp, chợt nghe bên ngoài một trận chiêng
trống, tiếp theo có thủ hạ xông vào la lên:


- Lão đại mau dậy, hôm nay Hoàng thượng muốn đi săn, chúng ta chớ nên
tới trễ.


Tần Trọng Hải bị thuộc hạ lay tỉnh. Nghe căn do thì cả kinh, lau vội nước
miếng trên miệng rồi chạy ra ngoài. Đã thấy chúng huynh đệ sớm chuẩn bị
xuất phát, chỉ chờ y đến.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.