ANH HÙNG CHÍ - Trang 2757

Một lát sau, một lão nhân hiền lành đi tới, chính là Lưu Kính. Bên cạnh còn
có Tiết Nô Nhi. Lưu Kính thấy sắc mặt Tần Trọng Hải đầy khó coi, hai tay
còn nắm chặt. Lúc này cười nói:


- Nhẫn nhịn được cái nhất thời, mới đủ tranh phong nghìn thu.


Tần Trọng Hải hừ một tiếng, cười lạnh nói:


- Lưu công công nhẫn nhịn giỏi như vậy, thế cần gì đấu với Giang Sung
nữa?


Lưu Kính trừng mắt nhìn, ồ một tiếng nói:


- Ồ? Tần tướng quân nói thật là kỳ quái? Ta với Giang đại nhân chính là
bằng hữu chí giao, đã từng tranh chấp khi nào?


Tần Trọng Hải thấy trên mặt lão lộ vẻ giảo hoạt, thầm nghĩ: "Hai đại gian
thần quả nhiên cáo già, gian hùng không lộ hỉ nộ, ta cũng không thể lộ chân
tướng."


Y gắng kìm cơn giận, cũng cười ha hả nói:


Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.