ANH HÙNG CHÍ - Trang 2767

Ai ngờ Tiết Nô Nhi như si ngốc đứng không nhúc nhích.


Tần Trọng Hải thấy không thể cản, bất chấp ngộ thương vạn tuế gia, lập tức
giơ lên chiếc cung Bảo Đài. Xoát một tiếng, tên dài bắn ra. Chỉ nghe một
tiếng gầm rú, con hổ bị bắn trúng chân sau, máu tươi văng tung tóe. Nó
dừng lại một chút nhưng hung tính vẫn còn, cà nhắc lao tới hoàng đế.


Liền vào lúc này, chỉ thấy kim quang chợt lóe, trong đám nhân mã Đông
Xưởng bay ra một cái bánh xe màu vàng, chém thẳng tới mãnh hổ. Tần
Trọng Hải thấy thì vui vẻ. Rốt cục Tiết Nô Nhi chịu ra tay, mãnh hổ dù
hung ác nhưng khó mà cản một kích của võ lâm cao thủ.


Có điều nhìn đường bay của Kim Luân thì trong lòng y lại cả kinh. Đúng là
có chỗ kỳ quái, xem kình lực mãnh liệt, chỉ sợ trảm chết mãnh hổ sẽ cũng
chém hoàng đế thành hai đoạn. Tần Trọng Hải vừa sợ vừa nghi, mắt thấy
hoàng đế ở trước không xa. Hai chân y điểm một cái, liền từ trên lưng ngựa
bay tới muốn ôm hoàng đế vào ngực.


Chỉ nghe oa một tiếng bi thảm, quả nhiên mãnh hổ bị cắt thành hai nửa
nhưng lực đạo của Kim Luân chưa hết, tiếp tục xẹt tới hoàng đế. Nếu trúng
đích, chỉ sợ hoàng đế liền bị chém ngang hông ngay tại trận. Tần Trọng Hải
hừ một tiếng, vươn cánh tay vượn muốn ôm hoàng đế. Bỗng một bóng
người hiện lên, trong nháy mắt điện quang hỏa thạch này, người nọ nhanh
hơn Tần Trọng Hải một bước ôm lấy hoàng đế, Tần Trọng Hải thấy thân
pháp của người này thật nhanh, phát sau mà đến trước. Y cấp bách nhìn lại,
ra là tổng quản Đông Xưởng Lưu Kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.