ANH HÙNG CHÍ - Trang 2803

Đột nhiên, Tần Trọng Hải thấy cái bóng của Tiết Nô Nhi vừa động, tiếp
theo hiện ra một bóng đen hình tròn. Biết đây là binh khí độc môn "Thiên
Ngoại Kim Luân" của Tiết Nô Nhi, y cả kinh thầm nghĩ: "Giỏi cho Tiết Nô
Nhi! Vậy là muốn giết người!"


Tần Trọng Hải biết uy lực của "Thiên Ngoại Kim Luân" rất lớn. Ngay cả
quốc sư Hãn quốc là La Ma Thập cũng tiếp không được một chiêu, giờ
muốn ám toán Hồ Trung thực rất dễ dàng. Đột nhiên trong lòng y vừa động,
nghĩ tới Tiểu Lục: " Hài tử đáng thương , nó sẽ không còn được gặp lại
nghĩa phụ."


Dù không chút giao tình cùng Hồ Trung, y vẫn rầu rĩ vì thế.


Ý niệm mới chợt lóe, bỗng nghe xoạt một tiếng, không ngờ Hồ Trung đánh
vỡ cửa sổ nhảy ra. Tần Trọng Hải nhíu mày thầm khen: "Giỏi cho Hồ
Trung, không ngờ cơ trí như vậy!"


Khi Tiết Nô Nhi lấy ra kim luân, Hồ Trung bất động thanh sắc, kỳ thật sớm
đã phát hiện. Chỉ là giả vờ không biết mà thôi, quả nhiên tìm được cơ hội
trốn thoát.


Mắt thấy Hồ Trung bỏ chạy, thoáng chốc kim quang chợt lóe. "Thiên Ngoại
Kim Luân" từ cửa sổ bay ra. Nghe một tiếng vang nhỏ, kim luân chém tới
lưng Hồ Trung nhưng không đánh trúng yếu hại. Tần Trọng Hải liền nghĩ:
"Tiết Nô Nhi thân chịu trọng thương nên công lực không tinh. Nếu không
dù Hồ Trung có mười cái mạng, sợ cũng không đủ cho lão chém."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.