ANH HÙNG CHÍ - Trang 2805


Chỉ thấy Hồ Trung miệng phun máu tươi, thở gấp:


- Tổng quản, ta... Ta trung thành tận tâm, vì sao phải hại ta...


Lưu Kính nghe đối phương hãy còn cãi cố, nhất thời cười ha hả. Lão lấy từ
trong lòng ra một cái khăn tay, giơ trước mặt Hồ Trung rồi cười hỏi:


- Tiểu Trung, đây có phải là đồ vật của ngươi?


Khăn này đúng là thứ Hồ Trung đã ném ra ngoài tường thành. Hồ Trung
thấy sự việc bại lộ, nhịn không được cười thảm một tiếng, lúc này mới biết
hết thảy cử động đều nằm trong lòng bàn tay Lưu Kính, không giãy dụa mà
chậm rãi nhắm mắt, lẳng lặng chờ chết.


Tiết Nô Nhi từ trong phòng đi ra, cười lạnh mắng:


- Đồ chết dẫm! Ngươi cho là Lưu tổng quản không biết ngươi làm chuyện
mờ ám sao? Ba năm trước ngươi cấu kết cùng họ Giang, chúng ta sớm đã rõ
ràng! Nếu không phải cố ý thăm dò, tối nay sao lại phái ngươi tới Nhân Trí
Điện?


Tần Trọng Hải nghe lời này vừa sợ lại vừa bội phục: "Họ Lưu quả nhiên lợi
hại! Chuyện lớn nhỏ trong cung đều không qua nổi mắt lão!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.