ANH HÙNG CHÍ - Trang 294

- Lão đầu kia! Ngươi giả ngây giả dại là muốn ăn đòn sao?

Nam tử mập mạp kia ngẩng đầu lên, sắc mặt mờ mịt nói:

- Dường như ta nghe có tiếng chó sủa, là súc sinh của nhà ai chạy ra, cắn
loạn sủa bậy tại đây a?

Đệ tử kia sao có thể không giận, tay đã nắm lấy chuôi kiếm. Bất quá "Kiếm
Lãng" Lưu Lăng Xuyên vốn lão luyện cẩn thận, hắn thấy người kia mang
theo trường kiếm, biết cũng là người trong giang hồ. Hắn không muốn vô
cớ kết thù kết oán, liền nói:

- Vị bằng hữu này, chúng ta đi một ngày đường thực mệt mỏi. Mời ngươi
nhường chỗ, tại hạ ở chỗ này đa tạ trước.

Tính tình Lưu Lăng Xuyên cẩn trọng khôn khéo, mặc dù võ công không
bằng Kim Lăng Sương, Tiền Lăng Dị nhưng hành sự tinh minh, rất được
chưởng môn yêu thích. Lúc này hắn khiêm cung như thế, như vậy đã giữ
thể diện cho người nọ.

Nào biết người kia nói:

- Ừm! chủ nhân của chó tới. Dường như sẽ nói tiếng người, không đơn
giản, không đơn giản.

Có điều vẫn ngồi bất động không để ý tới Lưu Lăng Xuyên, để hắn đứng
ngơ ngác tại ngay tại trận.

Một gã đệ tử Côn Luân quát:

- Lão đầu kia! sư thúc ta chính là Côn Luân Sơn ‘ Kiếm Lãng ’ Lưu đại
hiệp, có phải ngươi chán sống hay không, dám trêu chọc Côn Luân Sơn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.