ANH HÙNG CHÍ - Trang 2975

- Vân nhi giờ là đương kim Trạng nguyên, ít ngày nữa sẽ tới Trường Châu
nhậm chức tri châu. Sau này nói chuyện với hắn, các người phải cẩn trọng
nhiều hơn.

Chúng gia đinh nghe lời này đều há hốc miệng. Mấy tên thị vệ từng bắt nạt
Lư Vân thì đứng như trời trồng, sắc mặt tái nhợt không còn chút máu.

Trong đám này, chỉ có A Phúc tỏ ra cao hứng, mắt thấy bạn tốt thành đại
quan. Hắn giữ chặt Lư Vân, liên thanh nói:

- A Vân ca, sau này nếu ta bị quản gia bắt nạt, ngươi phải ra mặt giúp ta!

Lư Vân cười nói:

- Yên tâm đi, chắc chắn ta sẽ giúp ngươi.

Năm đó tại Cố phủ, Lư Vân chịu không ít thiệt thòi, bị Bùi Thịnh Thanh
đánh đập cùng nhị di nương làm nhục. Tính ra chỉ có A Phúc là đối xử tốt
với hắn. Lư Vân nay đâu còn như xưa, đương nhiên là sẽ nghĩ cách báo đáp.
A Phúc nghĩ đến ngày sau có Trạng nguyên làm chỗ dựa, không nhịn được
ngẩng đẩu, uy phong lẫm liệt dẫn đường.

Quản gia không biết đại họa lâm đầu, ra tiếp đón lão gia, thấy Lư Vân đứng
bên cạnh cùng A Phúc mặt đầy hung ác nhìn mình, hắn ngạc nhiên hỏi:

- Đây không phải là tiểu tử Lư Vân sao? Thế nào còn mặt mũi quay về?
Chẳng lẽ bị quan phủ bắt được?

Hắn cười lạnh mấy tiếng, nhớ tới thân phận trốn tù của Lư Vân, đang muốn
đe dọa, chợt nghe Cố Tự Nguyên cười dài nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.