ANH HÙNG CHÍ - Trang 3024

Tiểu Hồng nói:

- Để em hầu hạ tiểu thư cởi đồ.

Sau đó chủ tớ hai người bắt đầu cởi áo tháo dây lưng.

Lư Vân nhắm vội mắt mà tim nhảy loạn xạ. Sợ nhìn thấy ngọc thể của Cố
Thiến Hề, có chiều tưởng tượng khuôn mặt xinh đẹp của nàng lại không
nhịn được muốn nhìn lén. Trong lòng hắn còn đang khó khăn, lại nghe nàng
nói:

- Được rồi, em lui xuống nghỉ đi!

Lư Vân nghe vậy nhẹ nhàng thở ra, lại cảm thấy hơi thất vọng.

Cố Thiến Hề đã cởi giày tháo tất, lộ ra bàn chân trần, chậm rãi bước trên
thảm. Lư Vân quen nàng bao nhiêu năm cũng chưa từng thấy qua chân
ngọc, lúc này không khỏi ngơ ngác ngắm nghía.

Hắn nhìn mãi, đột nhiên tự trách: “ Sao ta đê tiện vậy, trốn trong khuê
phòng tiểu thư nhà người, còn nhìn lén nữa, ta… Ta đọc sách thánh hiền
làm gì?”. Cuối cùng lại tự an ủi: “Đều là Tần tướng quân làm hại. Đây là
‘Trời đã bắt làm, không theo là có tội’, không thể trách ta”

Thiện niệm ác niệm đang giao chiến trong lòng hắn, chợt nghe Cố Thiến Hề
thấp giọng kêu lên:

- Đây là cái gì, sao có một phong thư ở đây?

Lư Vân lấy làm kỳ lạ, lại nghe Cố Thiến Hề thì thầm:

- Khanh khanh thiếp thiếp… Buồn nôn thật, ai đặt trên bàn ta vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.