ANH HÙNG CHÍ - Trang 3028

Cố Thiến Hề khóc một hồi mới mở thư, nói:

- Lư Trạng Nguyên… Để ta xem văn vẻ của chàng …

Chỉ thấy nàng nghẹn ngào thành tiếng, thì thầm đọc:

- Lầu hiệu Tây giác, vững vàng hoàng thành, hùng kỳ vĩ liệt, chịu trách
nhiệm thủ hộ bảo an.

Nước mắt nàng rơi, niệm mấy câu đó lại ngạc nhiên hỏi:

- Thật kì quái, Lầu hiệu Tây giác? Đó là chỗ nào?

Lư Vân thầm kêu khổ: “Đây không phải là bài tụng ca Lầu hiệu Tây giác ta
viết thay Tần tướng quân sao? Thế nào lại ở chỗ này?”

Chỉ nghe Cố Thiến Hề a một tiếng, lại đọc:

- Bóng chiều về tây, thị vệ chúng ta lên lầu cao, ngưỡng vọng sương khói
kinh thành, gió an lành thổi nhẹ, bốn bề an tĩnh...

Nàng lưu loát đọc một hồi, đều là câu từ ca ngợi căn lầu canh gác phía tây,
không có nửa câu nửa chữ liên quan đến chuyện yêu thương đường mật.
Lúc này nộ khí bôc phát, nói:

- Thế này… Đây mà tính là “Tình chàng chàng thiếp thiếp”? Thì ra là trêu
chọc ta!

Nàng ném bài tụng lên bàn, sau đó nhảy lên giường khóc.

Lư Vân vừa vội lại sợ, muốn ra an ủi Cố Thiến Hề nhưng lại chậm chạp
không dám. Hắn trốn ở dưới giường, nhớ tới cử chỉ của nàng mà tâm loạn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.