ANH HÙNG CHÍ - Trang 305

- Hai vị cô nương, có trách thì trách sư thúc các ngươi nhiều chuyện trêu
chọc chúng ta, cũng đừng oán ta xuống tay độc ác a!

Trong lúc cười ha hả lại đâm ra một kiếm, Ngũ Định Viễn muốn xuất thủ
cứu giúp thì một tiếng hét thảm vang lên. Đã chậm một bước, hắn bất giác
nắm chặt tay tự trách.

Lưu Lăng Xuyên túng tiếng cười dài, đang muốn lên tiếng thì lại nghe đệ tử
của mình kêu lên:

- Sư... Sư phụ...

Chỉ thấy gã đồ đệ của hắn ôm cánh tay đang lớn tiếng tru lên, không biết
làm sao lại bị kiếm của hắn đâm bị thương.

Lưu Lăng Xuyên đại biến sắc mặt, mới biết đã bị người ta đùa giỡn. Hắn
vừa giận vừa sợ, quay sang Ngũ Định Viễn kêu lên:

- Đều là ngươi đang làm trò quỷ!

Quát to một tiếng, một kiếm liền đâm tới Ngũ Định Viễn. Ngũ Định Viễn
không biết tại sao hắn hung hăng như vậy, vội vàng đứng dậy tránh một
kiếm này.

Lưu Lăng Xuyên cả giận nói:

- Đừng trốn!

Đang muốn truy kích bỗng nhiên trong tay nhẹ hẫng, trong lúc mơ hồ đã bị
người cướp đi trường kiếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.