ANH HÙNG CHÍ - Trang 3082

hung đồ? Trong lúc tính kế đầu cơ kiếm lợi, Giang Sung giải người này vào
thiên lao kinh thành, chuẩn bị làm một vụ buôn bán lớn.

Chính là vì thế, An Đạo Kinh mới phụng mệnh áp giải hung đồ về Bắc
Kinh.

- Khởi bẩm thống lĩnh, tên kia mười ngày không ăn, chúng ta có cần cho
hắn ăn qua một chút?

Sắc trời đã tối, đám người Cẩm Y Vệ ngồi quây quần bên đống lửa sưởi
ấm. Tai nghe một gã thuộc hạ bẩm báo, An Đạo Kinh không ngẩng đầu lên,
tức giận mắng:

- Thúi lắm! Cho hắn ăn thịt hươu, khó tránh tăng thêm khí lực, đến lúc chạy
khỏi cũi giam, ngươi tới ngăn cản sao?

Hắn mắng vài tiếng, cúi đầu nhấm nuốt thịt hươu thơm ngào ngạt, lại cười
lạnh bồi thêm một câu:

- Hung đồ đang sống sờ sờ mà bị bỏ chết đói, coi như thay trời hành đạo,
lão bá tánh sẽ cảm kích chúng ta.

Thuộc hạ nọ nghe lời, chỉ lắc đầu một hồi, nhắc:

- Thống lĩnh à, không phải trước khi đi, Giang đại nhân đã cẩn thận dặn dò,
nói phải đưa tù phạm an lành trở lại kinh thành sao? Chúng ta có thể đánh
đập nhưng không thể để tiểu tử này chết đói.

Nghe đến hai chữ "Giang đại nhân", An Đạo Kinh lịch duyệt vô số vẫn nhịn
không được rét run thân thể, trong đầu bất giác hiện ra khuôn mặt có hàm
ria ngắn nọ. Khuôn mặt kia xưa nay luôn cười biết bao thoải mái. Ngay cả
lúc ra lệnh câu: "Đồ vô dụng, kéo ra ngoài chém ", chung quy trên mặt vẫn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.