ANH HÙNG CHÍ - Trang 3084

đầu. Chỉ là hắn cực lười, ban ngày thì không nói, nếu muốn hắn thức trắng
đêm không ngủ để trông coi xe tù, vậy là muốn lấy cái mạng già rồi.

An Đạo Kinh nghe Lưu Đức nói thì ồ một tiếng, nheo mắt một bộ xa cách.

Lưu Đức hắng giọng một tiếng, còn muốn nói nữa, An Đạo Kinh kéo tay áo
ngáp một cái, ngượng ngùng nói:

- Người huynh đệ nghe này, không phải bổn quan không muốn hỗ trợ, chỉ vì
ta thân mang nhiệm vụ, mỗi đêm đều phải phê duyệt công văn. Thật sự
không rảnh trông coi, đành làm phiền hai vị đảm đương.

Lưu Đức mở to đôi mắt đầy tơ máu. Lời này hắn đã nghe từ mười ngày
trước, chỉ vì lúc ấy không tiện phản bác, mà giờ hàng đêm đều không được
ngủ. Nhớ tới đêm nay lại phải lấy kim châm cứu chân tay, đêm lạnh chịu
khổ. Hắn càng nghĩ càng giận, không thể kiềm được, hét lớn ngay tại trận:

- Họ An! Ngươi thôi cái trò đó đi! Lưu Đức ta thuộc quản lý của Hình bộ,
không phải là thuộc hạ của Cẩm Y Vệ ngươi! Ngươi luôn tìm cớ thoái thác
như vậy, lúc sau hồi kinh, đừng trách ta tìm Triệu thượng thư làm cho ra
nhẽ!

Vừa nói vừa trợn mắt nhìn An Đạo Kinh, đúng là muốn trở mặt.

Lưu Đức vừa phát tác, Hà Nam Khoái Đao ở xa xa cũng lập tức cảm ứng,
Trần Toàn ăn xong thịt hươu, tiện tay lau mỡ trên người, đứng dậy hung tợn
nhìn về An Đạo Kinh. Hai gã cùng vai vế đã không nhịn nổi, An Đạo Kinh
biết, nếu mình muốn làm lấy lệ thì phải tìm thủ đoạn, lập tức cười khan vài
tiếng không đáp.

Lưu Đức cả giận nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.