ANH HÙNG CHÍ - Trang 3083

lộ vẻ cười phúc hậu. Mặt cười quỷ dị khó dò như thế, như cười rớt bảy hồn
sáu phách của người ta, vừa nghĩ liền thêm phiền lòng.

An Đạo Kinh quay đầu nhìn xe tù, miếng vải đen bịt mặt vẫn bay cô độc
ngoài xe, "Hà Bắc Thiểm Đao" một tay cầm thịt hươu cắn ăn, một tay dẫn
theo bảo đao phòng bị, không dám lơ là. An Đạo Kinh hừ vài tiếng, đành
nói:

- Được rồi! Ngươi đem vài miếng thịt qua cho hắn ăn đi!

Mắt thấy thuộc hạ lui đi, An Đạo Kinh mắng vài tiếng, lại chuyên chú cúi
đầu ăn, thoáng nghe tiếng bước chân vang, một người đi tới sau lưng kêu:

- An thống lĩnh.

An Đạo Kinh xoay người, thấy một tráng hán đứng trước mắt, chính là Ngọ
môn đoạn cảnh gia Lưu Đức. "Ông chặt cổ" dáng vóc như hổ mà lúc này lộ
vẻ mệt mỏi, dường như muốn nói ra suy nghĩ của mình.

An Đạo Kinh biết Lưu Đức xuất thân bên bộ Hình, thuộc hạ của mình tuyệt
không thể so sánh. Không dám thất lễ, hắn đứng dậy gật đầu nói:

- Sao? Lưu huynh có việc chỉ dạy?

Lưu Đức lắc đầu nói:

- An Thống lĩnh, mỗi đêm có ba phiên gác, thay nhau trông coi tù phạm,
sao Trần chế sứ mới qua, nói tối nay ngài chuyện quan trọng, lại không thể
luân thủ là sao?

Trong sáu mươi ba người đi chuyến này, vòng trong cùng do ba đại cao thủ
liên thủ trông coi, trong đó An Đạo Kinh có võ công cao nhất, địa vị đứng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.