ANH HÙNG CHÍ - Trang 3088

Mắt thấy Tát Ma cuồng vọng đến thế. Trong cơn giận dữ, đám Cẩm Y Vệ
đều là hung đồ, mấy chục cây Thủy Hỏa Côn nện xuống. Tiếng bình bịch
không ngừng vang bên tai.

Mọi người đánh toát mồ hôi cả người, vẫn nghe tiếng cười vang lên.

Khách... Khách khách... Khách khách khách...

Bên kia còn đang cắn nuốt!

Chúng thuộc hạ hoảng sợ, ào ào thối lui. An Đạo Kinh cũng mặt không còn
chút máu, khóe miệng phát run. Nếu bảo một mình hắn trông coi quái vật
kia, vậy còn thảm hơn cận kề cái chết.

- Con mẹ nó! Ngươi quá coi thường tổ tông ngươi!

Đối mặt tù phạm hung ác như thế, An Đạo Kinh không lui lại mà ngửa mặt
lên trời hét điên cuồng, lập tức lấy pháp bảo từ trong bao hành lý ra, muốn
đối phó quái vật.

Hai mắt sinh thần quang, An Đạo Kinh lấy ra một cái ống sắt, đi nhanh về
phía xe tù. Mọi người thấy ống sắt nọ đen nhánh ngắn chưa đủ thước, trông
không có gì bắt mắt, không biết sử dụng thế nào. Trần Toàn ở bên thấy An
Đạo Kinh mặt đầy phẫn nộ, như muốn đánh chết quái vật kia ngay tại trận,
nhớ tới người này quan trọng, liền tính ra mặt ngăn trở.

Trần Toàn đang định tiến lên, chỉ nghe An Đạo Kinh cười lạnh nói:

- Ngươi không ăn Mông Hãn Dược, vậy liền thưởng ngươi vài ống mê
hương đi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.