ANH HÙNG CHÍ - Trang 3095

- Ngủ ngon! Đêm qua ngủ thực thoải mái a!

Mi mắt của chúng thuộc hạ hốc hác, sắc mặt thảm đạm, dáng vẻ không
giống được ngủ đẫy giấc. Xem ra đêm qua đám này chưa bị chuốc mê, tám
chín phần giả bộ ngủ, chỉ sợ vô ý một cái liền bị Tát Ma phát giác, để cho
người ta kéo thành hai nửa.

Lưu Đức đầu đầy máu, vẫn ở đàng kia hô to thoải mái. An Đạo Kinh vừa
tức vừa hận, đi đến một cước đá vào mặt hắn. Lưu Đức vội tránh ra, bồi
cười nói:

- Thống lĩnh thức dậy sớm thật!

Lúc này Trần Toàn cũng đã dậy, dụi mắt hỏi:

- Sao vậy? Có việc gì?

Nhìn ánh mắt buồn ngủ mông lung, xem ra chỉ có mình hắn ngủ an ổn,
không hề biết hiểm nguy cận kề đêm qua.

An Đạo Kinh hừ một tiếng, bĩu môi ý bảo Trần Toàn xem bãi máu xa xa
dưới đất. Trần Toàn nhìn lại thì kinh hãi, đang muốn lớn tiếng ồn ào, Lưu
Đức nhanh tay lẹ mắt, nhanh chóng che miệng của hắn, ý bảo không cần
lớn tiếng nói chuyện.


Trần Toàn kinh nghi bất định, đưa mắt nhìn sang An Đạo Kinh chờ nghe
giải thích.

An Đạo Kinh thấp giọng nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.