ANH HÙNG CHÍ - Trang 3099

Người này mặc bộ hồng y, có thân hình uy vũ, sắc mặt vàng sẫm, vừa nhìn
liền biết là người Mông Cổ. Thực ra người này cao lớn không đến mức làm
người ta sợ hãi, sở dĩ làm lòng người phát lạnh là bởi ánh mắt của gã,
dường như không phải của con người.

Người này vừa tới cửa Tiểu Oanh Lâu, chưởng quỹ liền biết có nhân vật
đáng sợ tới. Y mở quán buôn bán vài chục năm, nhãn quang nhận biết các
hạng người là không thể thiếu, trong lòng cầu khẩn người này đừng có đi
vào.

Việc không như ý nguyện trên đời rất nhiều. Bình thường muốn khách quan
vào cửa, dập đầu cũng không ai để ý. Đến lúc hung thần ác sát muốn vào,
đuổi cũng không xong. Khi thấy quái khách nọ nhảy vào trong điếm đưa tay
gõ bàn, chưởng quỹ thầm kêu khổ, chỉ cảm thấy vận đen tận trời. Lại không
thể bỏ mặc, y khẩn trương đi qua, ngẩng đầu cười bồi.

Lúc này, bỗng dưới chân như giẫm phải cái gì dính dính nhớp nháp.
Chưởng quỹ cúi đầu nhìn, thấy bên cạnh giày có vết máu hãy còn chưa khô.

Máu tươi chảy tí tách, đang từ bộ hồng y của quái khách nọ rơi xuống quán
rượu. Đây không phải hồng y, mà là một bộ quần áo dính máu, dính đầy
huyết tương.

Chưởng quỹ hoảng sợ thành tiếng. Trước mắt không phải người mà là yêu,
là ma, là hung thần ác sát vừa từ địa ngục leo ra. Y nhìn yêu quái mà nước
mắt lưng tròng, chỉ hận bản thân ngày thường hà tiện không dám ăn tiêu, sợ
rằng ngày sau sẽ không còn cơ hội được ăn được chơi cho thỏa nữa.

Chưởng quỹ cúi đầu, toàn thân phát run. Quái khách nọ cười lành lạnh, đưa
tay vuốt ve bộ mặt của y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.