ANH HÙNG CHÍ - Trang 3117

Quái khách nọ nhìn cái chén không rồi gầm nhẹ một tiếng. Một cô nương
nhỏ toàn thân run cầm cập, mang theo một cái bầu tới châm rượu. Cô này
lòng đầy sợ hãi, quả thực hai tay bưng không nổi bầu rượu. Chưa rót được
rượu vào chén mà cái bầu đã rớt khỏi tay.

Quái khách gầm nhẹ, vươn tay trái ra đỡ được bầu rượu, tiếp theo thò tay
phải, đè trên đỉnh đầu cô nhỏ như muốn trừng phạt sự vô lễ của nàng. Cô
nhỏ kia hét lên, liều mạng muốn chạy nhưng lực tay của quái vật cực mạnh,
mới dùng chút sức lực mà tựa như hai gọng kìm sắt. Tấm thân nữ nhi khí
yếu lực mảnh, sao có thể trốn cho nổi? Nàng nhỏ nước mắt như mưa ngay
tại trận, hai tay huơ huơ liên tục.

Quái vật nọ nhấc bầu rượu rồi ngửa đầu uống. Chỉ chờ cạn sạch, liền bóp
nát đầu cô nhỏ nọ.

Chưởng quỹ chứng kiến cảnh này, trong lòng bức bách, muốn sai người đi
báo quan nhưng không dám dời bước, chỉ ở một bên kêu mẹ khóc cha.

- Chủ quán, dọn chỗ!

Đang lúc không khí ảm đạm, ngoài cửa truyền vào một thanh âm trầm thấp.
Mọi người quay đầu nhìn ra. Chỉ thấy một hán tử cao lớn đứng tại cửa,
người này thân mặc y phục Chế sứ, tay trái mang bọc hành lý, tay phải đeo
một cái bao sắt. Nhìn hắn tướng mạo đường đường, khuôn mặt chữ điền ẩn
ẩn sinh uy, ra là một vị mệnh quan triều đình.

- Chủ quán! Dọn chỗ!

Hán tử cao lớn gọi vài tiếng. Thấy mọi người phát run, không có người lưu
tâm đến mình. Vẻ mặt buồn bực, hắn lắc đầu rồi tự bước vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.