ANH HÙNG CHÍ - Trang 3119

Quái khách nọ thấy hứng thú giết người bị cắt đứt, gầm một tiếng phẫn nộ
ngay tại trận. Hán tử cao lớn không hề sợ hãi. Hắn cởi bỏ quan bào rồi ngồi
xuống đối diện, trầm thanh hỏi:

- Ta ở dưới trướng Chinh Bắc đô đốc, là Chế sứ kinh thành Ngũ Định Viễn.
Các hạ đường đường là một nam tử hán, xin hỏi sao lại đi ăn hiếp một nữ
hài bán rượu?

Người này thân đầy mùi công môn, trên tay lại mang bao sắt, dĩ nhiên là
Ngũ Định Viễn. Hai ngày trước hắn đang đi áp lương tải gạo, đột nhiên
nhận được công văn, bảo hắn một mình đến trạm dịch Ưng Hiểm Hạp, nói
có phải nhiệm vụ cần tiếp ứng. Khó khăn tới trạm dịch, lại không gặp đám
nhân mã triều đình. Hắn đành trở về, gặp chuyện mới thuận tay cứu cô nhỏ
kia.

Trong điếm, quái khách nọ trầm mặc không nói, ánh mắt hung tàn lạnh
băng. Ngũ Định Viễn thấy người này không giống nhân sĩ Trung thổ, còn
đang phỏng đoán thân phận đối phương, chợt một nam tử mập mạp chạy tới
đứng ở cửa lớn, liên tục phất tay như bảo hắn tức tốc rời đi.

Ánh mắt Ngũ Định Viễn lợi hại, nhận ra đó chính là An Đạo Kinh. Nhìn bộ
dáng họ An đầy chật vật, toàn thân đẫm máu, không biết đã trải qua thảm sự
gì. Ngũ Định Viễn lấy làm kỳ lạ, đang muốn đứng lên dò hỏi. Liền vào lúc
này, bỗng cái bàn trước người bị tung lên, Ngũ Định Viễn không phòng bị,
thoáng chốc bị cái bàn đánh vào hông.

Trong tiếng va mạnh, chiếc bàn nát bấy thành mảnh nhỏ. Ngũ Định Viễn bị
luồng lực đạo mạnh mẽ đánh trúng, thân thể bay ra ngoài, đụng vào làm đổ
sụp cả bức tường sau lưng. Hắn ngã vào đống gạch đá vụn, không biết sống
chết thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.