ANH HÙNG CHÍ - Trang 314

Người điên kia mặt lộ vẻ si ngốc, hi hi ha ha cười nói:

- Được rồi! Sẽ nói cho ngươi biết!

Hắn hừ hừ cười lạnh hai tiếng, môi khẽ nhúc nhích như muốn nói ra tính
danh bản thân. Ngũ Định Viễn thầm nghĩ:

- Người này võ công cao cường đủ để khai tông lập phái, không biết là thần
thánh phương nào.

Lập tức cũng chuyên tâm, muốn nghe rõ lai lịch người này.

Mắt thấy đám người trong khách điếm thần sắc chuyên chú, đều chờ hắn
nói ra danh tánh bản thân, người điên kia ngửa mặt lên trời cười dài, lớn
tiếng nói:

- Các ngươi nghe kỹ rồi! Ta ngồi không thay đổi danh, đứng biết không sửa
họ, buổi sáng ăn ba chén cơm, buổi tối thích gặm đùi gà, nhân nghĩa ‘ A
Ngốc ’ chính là ta!

Tiếp theo chỉ vào Tiền Lăng Dị nói:

- Ngươi là ‘ đại ngốc ’, so với ‘ A Ngốc ’ ta còn ngốc hơn!

Đám người trong sảnh đường nhất thời cười ha hả, ngay cả điếm tiểu nhị
cũng che miệng cười trộm.

Tiền Lăng Dị thấy người này ngu ngốc đúng là hạng nhất, nhất thời chỉ cảm
thấy khí giận bốc tận trời, không ngờ một thân võ nghệ lại thất bại trong tay
một người điên. Chỉ muốn dừng ăn bữa cơm trên đường nhưng lại nuốt đi
anh danh một đời. Có điều võ công của đối phương cao hơn bản thân, trước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.