ANH HÙNG CHÍ - Trang 3243

Dương Túc Quan thấy y một dạng lưu manh, thật là thổ phỉ trời sinh, bất
giác tức giận nói:

- Mọi người cùng cộng sự Liễu môn, chỉ nói vài câu, ngươi có thể nào đòi
tiền khắp nơi như vậy?

Tần Trọng Hải cười nói:

- Ngươi còn không biết, lát nữa ta tính dẫn hắn đi lầu Nghi Hoa thay đổi
tâm tình, há lại không có tiền chơi hoa? Nghi hoa à Nghi hoa, vay tiền chơi
hoa nào!

Dương Túc Quan thở dài một tiếng, lệnh cho hạ nhân lấy năm đĩnh Long
ngân hai mươi lượng ra, đích thân hai tay dâng lên. nói:

- Bất kể thế nào, mọi việc xin kính nhờ cho.

Đây là có tiền tiêu tan tai họa. Về phần có phải bánh bao thịt ném chó hay
không, cũng không cách nào quản nổi. Tần Trọng Hải thấy Dương Túc
Quan hậm hực rời đi, liền hì hì cười thầm: “Được một trăm lượng rồi!”

Tính ra còn thiếu năm trăm lượng bạc, liền chạy tới nhà Ngũ Định Viễn.
Tới phủ Chế Sứ, Tần Trọng Hải có việc cầu người, biết không nên la to. Y
nhẹ nhàng gõ cửa, thấp giọng kêu lên:

- Ngũ chế sứ, Ngũ đại gia. Lão tử đến với ngươi, mượn... Mượn sách để
xem.

Y sợ hai chữ “vay tiền” vừa ra, Ngũ Định Viễn liền chạy trối chết, đành dối
lừa một phen.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.