ANH HÙNG CHÍ - Trang 415

Đám người hoảng sợ kêu lên:

- Không thể nào! Chúng ta đã làm cho các ngươi mấy ngày. Các người đuổi
đi thì chúng ta lấy cái gì kiếm cơm đây.

Nhìn thấy đám lão nhân với mấy tiểu hài tử liều mạng van xin. Lư Vân
cũng đến xin lão lái đò. Chẳng qua đối phương tức giận mắng:

- Đám phế nhân này không có nửa điểm sức lực, giữ làm được cái gì?
Muốn làm thì giảm nửa tiền!

Lư Vân nghe hắn nói cay nghiệt nhất thời tức giận, nhưng thầm nghĩ mình
cũng chỉ là tên giúp việc quèn, lời nói há lại có trọng lượng? Chỉ có thể thở
dài quay mặt làm ngơ.

Lúc này trời đông giá rét, nhưng ngay cả những hài tử vẻ mặt cũng rất kiên
nghị. Lão lái đò ra lệnh một tiếng:

- Kéo nào!

Lão vung roi da lên vụt vào trên người một tráng hán.

Thoáng chốc mọi người cao giọng hát:

- Một hai ba kéo nào, kéo nào! Kéo nào! Kéo đến hai tay nát vụn, phụ nữ có
chồng lại tái giá! Kéo nào, kéo nào! Kéo cho máu thịt đầm đìa kiếp sau
miễn đầu thai!

Tiếng ca tung bay trên sông làm cho mọi người tăng thêm nhiệt huyết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.