ANH HÙNG CHÍ - Trang 432

- Được rồi! Về sau ngươi không cần chẻ củi gánh nước nữa, mỗi ngày tới
đây trông giữ quét dọn, biết chưa?

Lư Vân vừa mừng vừa sợ, vội hỏi thăm tình hình cụ thể, mới biết lão tiên
sinh trông giữ thư phòng trước kia đã về quê. Đám gia đinh trong nhà lại
không có đọc qua sách vở, không thể quản lý thư phòng. Đang còn muốn
tìm một người đọc sách đến trông coi, Quản gia liền nghĩ tới Lư Vân. Lúc
này mới giao cho hắn cái công việc nhẹ nhàng này.

Quản gia nói:

- Tiểu tử! tiền công của ngươi vẫn như cũ, vẫn ở kho củi kia. Mấy ngày nữa
nếu như có phòng trống, ta sẽ chuyển cho ngươi vào.

Lư Vân vui vẻ nói:

- Không quan trọng, chỉ cần có thể tới nơi này đọc sách, ngươi để cho ta
ngủ chuồng heo cũng được.

Quản gia kia gắt một cái, mắng:

- Mọt sách!

Tiếp theo lại phân phó:

- Mấy ngày nay lão gia không ở trong phủ, ngươi phải trông coi nơi này
thật tốt, không có việc gì thì quét dọn lau chùi, có biết chưa?

Sau khi quản gia rời đi, chỉ còn một mình Lư Vân trong thư phòng, hắn
nhìn thư phòng thật lớn này, bên trong cất giữ hàng ngàn hàng vạn quyển
kinh thư, có một cửa sổ rất lớn mở ra, ngoài cửa sổ hoa cỏ xanh tươi, chim
hót véo von, trong lòng vui mừng như thắng bạc, nhất thời hắn nhảy nhót

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.