ANH HÙNG CHÍ - Trang 463

- Đại nhân, ta tùy ý mà viết, không có gì đặc biệt, đã làm ngài thất vọng rồi.

Thầm muốn thu tay, miễn bị người giễu cợt.

Nào biết Cố Tự Nguyên lại thầm suy nghĩ : "Hài tử này có kiến thức quảng
bác như thế, thật sự là nhất đẳng nhân tài, nếu ta để hắn mai một ở nơi này,
chẳng phải thiên hạ sẽ cười Cố Tự Nguyên ta không biết nhìn người sao?"

Lư Vân thấy bộ dáng bất động của lão, nhất thời lo lắng trong lòng, chỉ
khom người cúi đầu, không dám náo động.

Cố Tự Nguyên trầm tư thật lâu, mới nói:

- Ngươi nói chưa bao giờ khảo thí, thân không có công danh, thực là thế
chăng?

Lư Vân liền đáp qua loa:

- Khởi bẩm lão gia, tiểu nhân chỉ qua mấy ngày đèn sách, không dám nghĩ
tới nhập khoa khảo thí, lại để đại nhân chê cười rồi.

------------

Chú thích:

( 1) Cây gai. Có khi gọi là hỏa ma hay hoàng ma. Có hai giống đực và cái,
giống đực gọi là mẫu ma, giống cái gọi là tử ma. Thời xưa mọc dại rất
nhiều. Nếu sang tiết xuân phân gieo hạt, trước sau tiết hạ chí mới nở hoa,
sắc trắng xanh xanh. Gai đực có năm nhị, gai cái có một nhị. Gai đực thì khi
hoa rụng hết liền nhổ, ngâm nước bóc lấy vỏ, mềm nhũn mà có thớ dài,
dùng để dệt vải thưa. Gai cái thì đến mùa thu mới cắt, bóc lấy hạt rồi mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.