ANH HÙNG CHÍ - Trang 541

Lư Vân ngửa mặt lên trời cười lớn, duỗi quyền thành chưởng, nhiệt khí
trong cơ thể dường như dùng không cạn. Lão cái nhìn ra đây là tâm pháp
hắn tự ngộ thành, không nhịn được tán thán nói:

- Đây là bản thân ngươi ngộ ra, hảo tiểu tử, ngươi được lắm!

Lư Vân đánh một trận quyền cước. Chỉ cảm thấy khoái ý thuận sướng,
không gì không như ý, cảm thấy vui sướng thầm nghĩ: "Ta luyện thành công
phu bực này, từ nay về sau hành tẩu thiên hạ cũng không sợ bị ai khi dễ!"

Hắn ở Sơn Đông bị Ngưu Nhị ăn hiếp, trong lao ngục bị quan sai hành hạ,
đến Dương Châu cũng thoát không khỏi đòn hiểm của cậu ấm họ Bùi, nói
đi nói lại cũng do bất lực tự bảo vệ mình. Hiện nay nhờ một thân võ nghệ,
ngày sau là trời cao biển rộng không cần tiếp tục câu thúc.

Hắn mừng rỡ quỳ xuống, lớn tiếng nói:

- Lư Vân có được hôm nay, toàn bộ nhờ tiền bối trên cao chỉ điểm, tại hạ
chung thân không quên đại ân.

Vừa nói liên tục dập đầu.

Lão cái đưa tay nâng Lư Vân, nói:

- Ngươi học võ thông tuệ như vậy, ta cũng không hao tâm tổn trí nhiều để
chỉ điểm ngươi. Bất quá ‘ Vô Song Liên Quyền ’ của ta rất cao minh, ngươi
hãy luyện cho tốt. Coi đây là căn cơ, ngày sau nhất định công phu của
ngươi càng luyện càng thâm sâu.

Lúc này Lư Vân vừa kính nể vừa cảm kích lão cái, vội nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.