ANH HÙNG CHÍ - Trang 617

Một sáng nọ, Cố Thiên Hề cùng Cố phu nhân đến miếu dâng hương tới
chiều mới về, lúc này nàng đã có cảm giác khó chia lìa Lư Vân, dặn dò
nhiều điều. Sợ rằng khi nàng không ở nhà thì hắn lại bị người của Nhị di
nương khi dễ. Trong lòng Lư Vân cảm khái không thôi, thầm trách bản thân
mình vô dụng. Nếu không có Cố Thiên Hề giúp đỡ, sợ rằng hắn sớm đã bị
đám người Nhị di nương hại đến thảm rồi.

Chiều hôm đó Lư Vân đang luyện công chợt nghe đám hạ nhân kêu lên:

- Có trộm!

Lư Vân kinh hãi, vội chạy tới thư phòng thì thấy một kẻ mặc hắc y bịt mặt
lao vào hướng nội đường.

Lư Vân thầm nghĩ: “Giữa thanh thiên bạch nhật mà có trộm sao? Hẳn là có
điểm gian trá gì đó?”

Xưa nay Lư Vân vốn rất cẩn thận, tính tình bướng bỉnh nhưng rất thông
minh, hắn liền dừng bước quan sát kĩ tình hình chung quanh.

Không ngờ lại có một gia đinh kêu lên:

- Tặc tử chạy vào phòng ngủ tiểu thư rồi!

Lư Vân tuy biết Cố Thiên Hề không có trong phủ nhưng vẫn lo lắng, vội vã
chạy tới.

Chỉ thấy tên hắc y nhân đang chạy ra từ nội đường, Lư Vân quát:

- Tặc tử ở đây, người đâu mau tới dây!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.