ANH HÙNG CHÍ - Trang 618

Hắc y nhân sợ đến hồn phi phách tán, vội vã nhảy lên trên tường. Lư Vân
kêu lên:

- Đừng hòng chạy thoát!

Hắn tung một quyền đánh tới lưng người nọ, kẻ này dùng chưởng tiếp lấy
nhưng đỡ được sao? Lập tức bị Lư Vân đánh cho thổ huyết.

Lư Vân cả kinh, không ngờ hắn tùy tiện ra tay đã đánh người nội thương,
lại duỗi bàn tay ra nhìn lại nhưng không có gì kì lạ.

Người kia ôm ngực, lại gấp gáp nhảy qua tường. Lư Vân liền thò tay chụp
lấy cái túi trên lưng đối phương. Hắn biết một trảo này khó túm được người
nọ, mục đích là chỉ giành lại cái bao. Người nọ dùng sức ngảy lên nên cái
bao trên lưng bị tuột ra, sau đó leo tường trốn mất.

Lư Vân cầm cái bao suy nghĩ: “Rốt cuộc là kẻ nào ban ngày ban mặt dám đi
trộm đồ? Đây là phủ đệ của quan lớn trong triều a!”

Đúng lúc này đám gia đinh chạy tới chỉ vào Lư Vân hét lên:

- Bắt được tiểu tặc rồi!

Lư Vân quát:

- Các ngươi nói bậy cái gì! Ta vừa mới lấy lại được từ tặc tử kia!

Một gã gia đinh cười lạnh:

- Trên tay ngươi không phải tang vật sao? Tang vật sờ sờ ra đó, còn chối à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.