ANH HÙNG CHÍ - Trang 629

Nhị di nương lắc đầu:

- Ta vốn định làm vậy nhưng sợ tiểu thư tức giận, hai là sợ lão gia về không
thấy sẽ trách ta đuổi hắn đi. Còn xử trí ra sao mời phu nhân làm chủ.

Cố phu nhân tức giận quát:

- Kẻ không biết xấu hổ như vậy còn khách khí làm gì? Bắt hắn giải lên quan
là được, chờ lão gia về ta sẽ nói sau.

Nhị di nương thở dài:

- Ai! Ta cũng không muốn bắt tội hài tử này nhưng là do hắn gây ra, ta cũng
không có cách nào khác! Người đâu! Mang hắn đi!

Mấy tên gia đinh nghe xong thì muốn giải Lư Vân đi.

Cố Thiên Hề chắn trước mặt Lư Vân nói:

- Ai dám tới?

Đám gia đinh thấy tiểu thư nổi giận sao dám tới? Cố Thiên Hề biết di
nương căm hận Lư Vân, biết rằng mụ thừa dịp nàng ra ngoài bày kế hãm
hại hắn.

Cố Thiên Hề càng nghĩ càng tức, lớn tiếng nói:

- Di nương! Mẫu thân ta có thể tin bà nhưng ta thì không. Hôm nay bà nói
hắn trộm đồ, vậy hãy đưa tang chứng rõ ràng! Chỉ bằng lời lẽ đám tâm phúc
của bà ở đây, có thể lường gạt được ai?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.