ANH HÙNG CHÍ - Trang 667

- Khách quan, có phải mì làm không hợp khẩu vị nên ngài không động đũa?

Nói xong liền tiến tới, nhìn Ngũ Định Viễn với vẻ mặt quan tâm.

Ngũ Định Viễn thấy vẻ mặt quan tâm của tên bán mì, nhớ tới mệnh mình
sắp hết. Con người ta chết rồi thì có giữ tiền lại cũng vô dụng, lập tức vét
hết ngân lượng trên người nhét vào tay tên bán mì, muốn nói gì đó nhưng
cổ họng nghẹn lại không nên lời.

Tiền Lăng Dị thấy Ngũ Định Viễn còn dây dưa liền đi tới lôi hắn đi. Tên
bán mì ngơ ngác nhìn số ngân lượng trong tay, không hiểu sao Ngũ Định
Viễn lại cho hắn nhiều bạc như vậy.

Đám người Côn Luân Sơn áp giải Ngũ Định Viễn đi ra cửa ngõ, đột nhiên
một bóng người nhoáng lên một cái đã tới chắn trước ngõ. Người này thân
pháp phi thường, dường như tinh thông võ công.

Đám người Côn Luân không khỏi giật mình. Lưu Lăng Xuyên và Tiền Lăng
Dị nhìn nhau, đồng loạt xuất kiếm đề phòng. Lưu Lăng Xuyên lên tiếng
quát:

- Người đến là cao thủ phương nào! Mau xưng danh tánh!

Nói xong thì thấy y phục của đối phương nghèo hèn, có điều gương mặt lại
đang tươi cười:

- Các vị đại gia đưa nhiều bạc quá, ta chỉ lấy chút tiền lẻ là được rồi.

Mọi người nhất thời thở nhẹ ra. Người này có phải cao thủ gì đâu, chẳng
phải là tên bán mì kia sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.