ANH HÙNG CHÍ - Trang 792

- Nhị sư huynh! Đây chính là tiểu tử bán mì nọ, ban nãy trên lưng hắn còn
mang theo Ngũ Định Viễn. Sao giờ lại không thấy người đâu?

Âm thanh của người nọ như chuông vỡ, chính là Kiếm Cổ Đồ Lăng Tâm
vừa bắn ra hai mũi tên. Xem ra để vây bắt Ngũ Định Viễn, lần này Côn
Luân Sơn đã xuất động hết tinh anh.

Người vừa rút kiếm đuổi giết Lư Vân, không phải là ai khác chính là “
Kiếm Hàn “ Kim Lăng Sương. Hắn nghe sư đệ nói thì tỉnh ngộ:

“Tiểu tử giỏi lắm! Ra là điệu hổ ly sơn”

Hắn lập tức dừng bước, không đuổi theo Lư Vân nữa mà ngưng thần, đảo
mắt quanh thì thấy một chiếc xe trâu đang chạy, tâm niệm chợt động gật
đầu:

- Ở chỗ này!

Hắn liền phi thân nhảy đến chiếc xe trâu kia, một kiếm đâm vào phía sau
xe. Chủ xe bị dọa đến cắt mặt không còn một giọt máu, té ngã xuống nằm ở
một bên đường.

Lư Vân đang chạy đành phải quay trở lại. Kim Lăng Sương thấy thế thì biết
bản thân đã đoán đúng. Hắn cười lạnh thu kiếm, thò tay vào bên trong. Quả
nhiên đã tóm được Ngũ Định Viễn rồi lôi ra.

Lúc này sắc mặt của Ngũ Định Viễn trắng bệch, cả người mềm nhũn nằm
dựa vào đống củi trên xe, không rõ sống chết.

Kim Lăng Sương thò tay lục soát trên người Ngũ Định Viễn, sờ cả buổi chỉ
thấy mấy đỉnh nguyên bảo cùng với ngân thoa, không thấy vật quan trọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.