ANH HÙNG CHÍ - Trang 794

Lư Vân chửi ầm lên:

- Giỏi cho quân vô tín vô nghĩa không bằng đồ heo chó.

Trong lúc nguy cấp liền sấp người xuống tránh né. Đồ Lăng Tâm đánh lén
không thành liền quát:

- Mau giao đồ ra đây, không thì đừng trách đao kiếm vô tình.

Lư Vân nghe hắn chửi mắng, lại thấy vẻ mặt tham lam của đám quân sĩ bên
cạnh. Tất cả đều như hổ đói muốn cướp đoạt tấm da dê. Tâm niệm vừa
động, hắn thầm nghĩ:

- Xem ra thứ này rất quan trọng, ta phải dùng nó cho tốt.

Trong đầu lóe lên kế sách thoát thân, Lư Vân cao giọng thốt:

- Các ngươi muốn tấm da dê này đúng không? Cần gì phải động thủ, ta đưa
cho các ngươi là được.

Nói xong liền ném tấm da dê ra xa.

Đám quân sĩ biết vật này rất quan trọng, thấy nó bay tới thì nhao nhao kêu
la:

- Là ta tìm được! Công lao của ta.

Quả không ngoài dự liệu của Lư Vân, đám người chạy tới tranh đoạt loạn
thành một đống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.