ANH HÙNG CHÍ - Trang 810

Gã áo xám cười hì hì, khoát khoát tay bảo hắn lẳng lặng đứng quan sát.

Chúng quan sai không biết tiểu cô nương kia muốn làm gì nên đều dừng
ngựa. Thiếu nữ kia đỏ bừng khuôn mặt, nhẹ nhàng bước phía công tử trẻ
tuổi.

Thấy nàng lấy từ trong lòng ra một phong thư đưa tới, quan quân nọ ồ lên
một tiếng, quay sang hỏi hán tử áo xám kia:

- Một phong thơ? Có việc gì vậy? Muốn vạch trần tội ác của ai sao?

Gã áo xám chưa trả lời, vị công tử trẻ tuổi đã cúi người tiếp lấy phong thư,
nhìn nàng thì khẽ cười một tiếng. Thiếu nữ thấy khuôn mặt tuấn tú của
chàng thì gương mặt thoáng chốc lại đỏ bừng, nhanh chóng quay người
chạy vội đi.

Gã quan quân kia liền ngây dại ra. Xem thần sắc cử chỉ của thiếu nữ nọ đã
đoán được bảy tám phần, gắt mắng một tiếng:

- Thì ra là việc này, ta còn tưởng có người cản đường cáo trạng!

Gã áo xám giơ roi cười to, hướng sang công tử kia nói:

- Dương lang trung a, ngươi mau mau thành thân là được rồi, đừng để các
cô nương trong kinh phải mất hồn mất vía phát sầu vì ngươi nữa!

Công tử kia quay đầu lại, mỉm cười nói:

- Làm gì có chuyện này. Vi hộ vệ nói giỡn rồi.

Vừa nói hai chân thúc một cái, tuấn mã liền phi về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.