ANH HÙNG CHÍ - Trang 831

Trác Lăng Chiêu thân là chưởng môn một phái, đương nhiên kiến văn
quảng bác, sao lại không biết đến danh tiếng của "Niết Bàn Vãng Sinh".
Các cố lão võ lâm tương truyền rằng, khi xưa có một lần Thiếu Lâm Thiên
Tuyệt Tăng ra chiêu "Niết Bàn Vãng Sinh" này đã phụng cáo đối thủ, để đối
phương biết khó mà lui, buông kiếm nhận thua để tránh lão sát sinh quá
mức. Về sau, chỉ cần Thiên Tuyệt Tăng nói ra bốn chữ “Niết Bàn Vãng
Sinh”, không người nào trên giang hồ có can đảm tái chiến. Có thể nói gần
ba mươi năm nay, Thiếu Lâm tự nổi danh nhất là chiêu này. Nó là tuyệt học
bí truyền của Thiên Tuyệt Tăng đại sư, ngoài lão thì không người nào luyện
được. Không ngờ lại truyền cho Dương Túc Quan.

Dù là như thế, nhưng uy danh Trác Lăng Chiêu cũng đâu có nhỏ chút nào,
dù có là Thiên Tuyệt Tăng đích thân đến há có thể dừng tay? Huống chi
trước mắt chỉ là một tiểu tử không quá hai mươi. Đường đường là chưởng
môn một phái lại yếu thế e ngại hay sao?

Trác Lăng Chiêu cười ha hả, nói:

- Lão hủ đã nghe qua “Niết Bàn Vãng Sinh” gì đó, vẫn muốn chứng kiến
một lần. Dương đại nhân tranh thủ thời gian ra chiêu đi, có thể tuyệt đối
đừng tôn hiền kính lão mà nhường bước.

Dương Túc Quan lắc đầu thở dài:

- Kẻ càn rỡ trên thế gian còn muốn sống, các hạ cần gì phải chấp nhất mê
muội tìm chết vậy?

Đang khi nói chuyện, hai chân Dương Túc Quan bất động, thân không dao
động nhưng trường kiếm trong tay từ một hóa thành hai. Hai thành ba rồi
huyễn hóa thành bảy cây kiếm. Mọi người quan sát thì phảng phất như
Thiên Thủ Quan Âm giáng thế, ai ai cũng lấy làm kỳ lạ. Trong nháy mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.