ANH HÙNG CHÍ - Trang 858

- Ngũ huynh nói nói gì vậy! Thấy ngươi nghĩa khí sâu nặng như vậy, lòng ta
thật sự cảm phục! Đừng nói ngươi đã phân phó, cho dù không thì ta vẫn cho
người chăm sóc vị huynh đệ kia thật chu đáo.

Ngũ Định Viễn lau nước mắt rồi đứng lên, hồi tưởng chuyện trước kia thực
sự như một cơn ác mộng.

Hai người đi ra bên ngoài, đang nói chuyện thì chợt nghe một người cười ha
hả:

- Tốt! Tốt! Ngũ Định Viễn ngươi thân thể cứng rắn, không ngờ đã có thể
xuống giường đi lại!

Ngũ Định Viễn nhanh chóng nhìn lạ. Thấy một lão nhân thân cao bảy
thước, vẻ mặt đầy hạo nhiên chính khí, cử chỉ uy nghi đang đi về phía này.

Mọi người vội khom người hạ bái:

- Thuộc hạ tham kiến Liễu Hầu gia.

Ngũ Định Viễn đoán người này thân phận rất cao, không biết nên hành lễ
thế nào, cuống quít liền muốn quỳ xuống. Liễu Hầu gia thấy vậy tiến lên đỡ
lấy, cười nói:

- Ngươi không cần phải quỳ! Nếu miệng vết thương lại phá ra, không phải
thái y sẽ mắng chết lão phu sao!

Nói xong liền nhẹ nhàng đỡ Ngũ Định Viễn lên, xem ra dù lão đã lớn tuổi
nhưng lực tay vẫn còn không yếu.

Dương Túc Quan mỉm cười nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.