ANH HÙNG CHÍ - Trang 890

Dương Túc Quan bề ngoài anh tuấn, xem ra còn trẻ hơn Ngũ Định Viễn vài
tuổi nhưng nói chuyện thành thục, bộ dáng lại rất lão luyện. Giờ nghe
miệng hắn nói hiếm thấy, cũng không biết là nói Lư Vân hiếm thấy ở chỗ
nào.

Dương Túc Quan không để ý tới Lư Vân, quay sang nói:

- Ngũ đại nhân, ngươi tới kinh thành đã một thời gian nhưng còn chưa kết
giao với nhân vật nổi danh. Vài ngày nữa là đại lễ mừng thọ của một đại
quan nhất phẩm trong triều, ngươi phải chuẩn bị cho tốt, đừng bỏ lỡ cơ hội.

Ngũ Định Viễn vội nói:

- Điều này là đương nhiên, đa tạ Dương đại nhân chỉ điểm.

Ngũ Định Viễn ở lâu năm trong quan trường nên biết lẽ tiến thoái, biết rằng
một khi đại quan trong triều có lễ, dù là hỉ sự hay tang hôn thì quan viên
cấp thấp đều phải tự động đến quan hệ. Hắn mới tới kinh thành không lâu,
những mỗi quan hệ giao tiếp thế này rất quan trọng. Nếu không đến thì lại
kẻ lời ong tiếng ve, chỉ trích rằng hắn không biết điều. Như vậy chẳng phải
ngày sau sẽ không có người chiếu cố?

Vẻ mặt Ngũ Định Viễn hưng phấn, Lư Vân đứng yên bên cạnh thì không
nói gì.

Chạng vạng buổi tối ngày thọ yến, Ngũ Định Viễn đã chuẩn bị lễ vật chu
đáo. Là một chiếc quạt xếp bằng trúc Đông Doanh, họa tiết trang trí trên
quạt tinh mĩ, nét vẽ ưu nhã. Thứ này thời đó rất được kẻ sĩ ưa thích. Ngũ
Định Viễn hao phí vô số tâm lực, gom cả nửa tháng quân lương mới kiếm
được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.