ANH HÙNG CHÍ - Trang 916

- Lư công tử, xin lên ngựa!

Lư Vân không nghi ngờ gì, nhẹ nhàng nhảy lên ngựa mà cưỡi. Tần Trọng
Hải giật dây cương cho ngựa phóng như bay phía trước, Lư Vân theo sát
phía sau.

Hai thớt ngựa chạy tới cửa thành. Quan quân thủ thành vừa thấy Tần Trọng
Hải, lập tức chạy vội lên vui vẻ nói:

- Tần tướng quân tới rồi! Hẳn là muốn tìm tiểu nhân uống rượu?

Tần Trọng Hải cười ha hả, nói:

- Mấy ngày nữa ta sẽ tìm ngươi cùng vui, trước tiên ngươi mở cửa thành!

Hắn lấy ra lệnh bài để quan quân kiểm tra, sau đó hai người phi ngựa ra
khỏi thành.

Tần Trọng Hải nhằm hướng ra ngoại thành mà đi. Ánh trăng đêm khuya
chiếu trên đường tạo nên cảm giác thê lương. Lư Vân quay đầu nhìn thành
Bắc Kinh. Chốc lát nhớ tới Cố tiểu thư, chốc lát lại nghĩ đến Ngũ Định
Viễn, trong lòng hỗn tạp ngũ vị trần ai.

Không bao lâu Tần Trọng Hải phi ngựa tới một gò núi hoang. Dưới ánh
trăng sáng bàng bạc, thấy đường lên núi dày đặc mây mù, dưới đất vẫn còn
tuyết đọng. Trong lòng Lư Vân nghi ngờ, không hiểu Tần Trọng Hải mang
hắn tới nơi ít người này làm gì, chẳng lẽ là bất lợi với bản thân?

Nhưng hắn nghĩ lại:

“Người này xem ra khí độ rộng rãi, không câu nệ tiểu tiết. Tuyệt không phải
tiểu nhân hèn hạ vô sỉ. Nếu thật muốn bất lợi với ta thì không cần nể mặt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.