ANH HÙNG CHÍ - Trang 982

Tần Trọng Hải ồ một tiếng, cười nói với Lư Vân:

- Xem ra Liễu đại nhân muốn gặp hai ta, chúng ta cùng đi.

Liền kéo Lư Vân cùng theo.

Gia đinh kia vội xua tay:

- Lão gia căn dặn chỉ mời riêng đại nhân.

Lư Vân ngẩn ra, đang định lên tiếng thì Tần Trọng Hải đã trợn hai mắt, lạnh
lùng nói với gã gia đinh đối diện:

- Nếu là như thế, ngươi trở về chuyển cáo với Hầu gia, nói là Tần Trọng
Hải này còn việc cấp bách, không thể tới hầu.

Dứt lời xoay người muốn đi. Gia đinh nọ sợ Tần Trọng Hải nói đi là đi, đến
lúc bị trách cứ thì chịu không nổi trách nhiệm. Hắn vội đưa tay ngăn cản,
bồi cười nói:

- Tướng quân không nên tức giận. Xem ngài cao hứng như vậy, ngài muốn
dẫn vị huynh đài này đi vào cũng được! Chỉ là trước mặt lão gia thì nói hộ
vài câu cho, đừng để tiểu nhân mang tội không hết trách nhiệm.

Tần Trọng Hải lấy ra một thỏi bạc nhỏ nhét vào trong tay gia đinh nọ, cười
nói:

- Con mẹ nó, cần nhiều lời như vậy làm gì.

Liền kéo tay Lư Vân đi vào trong phòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.